QUÁ TRÌNH ƯỚP XÁC CỦA NGƯỜI AI CẬP
Người Ai Cập tin rằng
khi chết, họ sẽ thực hiện một cuộc hành trình đến một thế giới khác, vậy nên phải
bảo quản cơ thể của mình để bắt đầu cuộc sống mới ở thế giới bên kia. Và người
đã chết sẽ cần tất cả những thứ đã sử dụng khi còn sống, vì vậy gia đình họ sẽ
đặt những thứ đó vào mộ. Những người Ai Cập nghèo được chôn trong cát trong khi
những người giàu được chôn trong một ngôi mộ. Quá trình được thực hiện bởi các
linh mục và phải mất khoảng 70 ngày để thực hiện việc ướp xác.
Đầu tiên thi thể được
chuyển tới một túp lều được gọi là nơi thanh lọc - Ibu để rửa sạch bằng nước
sông Nile. Sau đó sẽ loại bỏ các bộ phận nội tạng trừ trái tim vì họ tin rằng
nó là trung tâm của con người và trí thông minh. Phần đầu tiên của cơ thể được
loại bỏ là não, họ nghĩ rằng đó là một sự lãng phí không gian nên sẽ đưa các dụng
cụ có móc đặc biệt qua lỗ mũi để lấy ra các mảnh mô não. Mảnh mô não được rút ra càng
nhiều càng tốt và cho vào nước. Một số người cho rằng nước sau đó được
ném ra ngoài, nhưng những người khác lại cho rằng nó đã được đưa vào phòng chôn
cất. Sau đó tiếp tục loại bỏ các cơ quan của bụng : gan, phổi, dạ dày và ruột,
thông qua một vết cắt thường được thực hiện ở bên trái của bụng. Các cơ quan
khác được bảo quản riêng biệt, với dạ dày, gan, phổi và ruột được đặt trong hộp
hoặc lọ đặc biệt ngày nay gọi là lọ canopic, mỗi một lọ cho mỗi bộ phận. Họ
quan niệm rằng những chiếc bình này được bảo vệ bởi bốn người con trai của
Horus, Imset bảo vệ gan, Ha'py quan sát phổi, Duamutef chăm sóc dạ dày, và
Qebehsenue bảo vệ ruột. 4 chiếc lọ này sẽ được chôn cùng với xác ướp. Ở những
xác ướp sau này, các cơ quan nội tạng đã được xử lý, bọc và thay thế trong cơ
thể. Mặc dù vậy, những chiếc bình không sử dụng vẫn tiếp tục là một phần của
nghi lễ chôn cất. Sau khi các cơ quan nội tạng được lấy ra, bên trong cơ thể sẽ
được rửa sạch bằng dầu cọ, kem dưỡng da và chất lỏng bảo quản. Tiếp theo, cơ thể
được nhồi bằng rơm, hoặc vật liệu đóng gói khác để giữ hình dạng chung của người.
Đôi khi những người ướp xác đã bất cẩn và nhồi quá nhiều hoặc quá ít khiến xác
ướp trông sưng húp hoặc biến dạng. Sau đó họ tiến hành làm khô Thi thể bằng
cách phủ lên Natron, là một loại muối tự nhiên, bao gồm natri cacbonat và natri
bicacbonat với các vết của natri clorua và natri sunfat. Chất này hút hết hơi ẩm
ra khỏi cơ thể. Sau 40-50 ngày khi cơ thể đã khô hoàn toàn, những người ướp xác
loại bỏ các gói bên trong và rửa nhẹ Natron khỏi cơ thể và lấy được vật liệu nhồi
ra thay thế bằng vải lanh hoặc mùn cưa. Xong hết sẽ tiến hành cuốn xác, mỗi xác
ướp cần hàng trăm thước vải lanh, những dải vải lanh dài được quấn quanh người
và quấn riêng từng ngón tay, ngón chân trước khi quấn toàn bộ bàn tay hoặc bàn
chân. Để bảo vệ người chết khỏi sự nhầm lẫn, người ta đã đặt những chiếc bùa hộ
mệnh giữa các bọc và những lời cầu nguyện cùng những lời ma thuật được viết
trên một số dải vải lanh. Người Ai Cập tin rằng những tấm bùa này có đặc tính
ma thuật sẽ bảo vệ cơ thể. Đôi khi người ta trang điểm và lắp mắt giả. Cũng có
khi đôi mắt được vẽ trên vải lanh, nhưng cuối cùng người Ai Cập đã bắt đầu sử dụng
mắt đá hoặc thủy tinh. Một số xác ướp nhận được vỏ hành tây và củ hành tây để
làm mắt. Người ta cũng thường vẽ con mắt của Horus, biểu tượng của sự bảo vệ.
Sau đó, một mặt nạ vẽ chân dung được đặt trên đầu của xác ướp để linh hồn người
chết có thể nhận ra chủ nhân của nó. Cuối cùng, các thầy tế lễ quấn tấm vải cuối
cùng hoặc tấm vải liệm vào vị trí và cố định bằng dải vải lanh. Xác ướp đã hoàn
thành.
Nghi thức cuối cùng của
quá trình ướp xác là lễ rước cuối cùng, nơi gia đình và bạn bè của người quá cố
đi qua thị trấn trên đường đến nơi chôn cất. Những người thương tiếc được trả
tiền để khóc để các vị thần của thế giới bên kia thấy rằng người đó được yêu
thương tốt. Người khóc càng nhiều, anh ta càng được yêu thương và càng có cơ hội
sang thế giới bên kia. Trước khi xác ướp được đưa vào bên trong lăng mộ, một buổi
lễ gọi là "Mở miệng" đã diễn ra. Một linh mục đã chạm vào các bộ phận
khác nhau của xác ướp bằng một dụng cụ đặc biệt, để mở những bộ phận của cơ thể
cho các giác quan được hưởng trong cuộc sống. Người Ai Cập tin rằng xác ướp
không thể ăn, nhìn, nghe hoặc di chuyển ở thế giới bên kia nếu buổi lễ không diễn
ra. Sau lễ Mở miệng, người chết sẽ có thể ăn, thở, nhìn, nghe, ... ở thế giới
bên kia. Sau đó, xác ướp được đặt trong phòng chôn cất cùng với đồ đạc của họ.
Sau đó, ngôi mộ được niêm phong.
Những phong tục chôn cất
phức tạp như vậy có thể cho thấy rằng người Ai Cập đang bận tâm đến những suy
nghĩ về cái chết. Ngược lại, họ đã sớm lên kế hoạch cho cái chết của mình vì
tình yêu lớn của cuộc sống. Họ không thể nghĩ rằng không có cuộc sống nào tốt
hơn hiện tại và muốn chắc chắn rằng nó sẽ tiếp tục sau khi chết.
Nhưng tại sao phải bảo
quản xác? Người Ai Cập tin rằng xác ướp là nơi trú ngụ của linh hồn. Nếu cơ thể
bị phá hủy, linh hồn có thể bị mất.
Vậy nên người Ai Cập rất
trân trọng thân xác của mình sau khi chết.
Xác ướp Ai Cập không những
là những phát minh vĩ đại của lịch sử mà còn chứa rất nhiều bí ẩn mà chúng ta
chưa thể khám phá hết.
Nhận xét
Đăng nhận xét